Chủ Nhật, 24 tháng 6, 2012

[Kool's FM Online]Lời Nói Muộn Màng - Story Ngắn

[Kool's FM Online]Lời Nói Muộn Màng - Story Ngắn
Nguồn : Tamtay.vn
Reader : Kool

Mirror Link : http://www.youtube.com/watch?v=woO9ZX-CAW4
Download Mediafire.com ~ Checked : http://www.mediafire.com/?byfj3az9b74nk3k


[Kool's FM Online]Lời Nói Muộn Màng - Story Ngắn
Việt và Linh ngồi trên ghế đá công viên, trong một đêm ít sao......Cả hai không làm gì cả. ngoài việc ngước lên và ngắm những ngôi sao lẻ loi trên bầu trời, trong khi tất cả những người bạn của họ đang vui vẻ bên một nửa của họ, trong một ngày cuối tuần mát mẻ.... - Chán thật đấy - Linh nói. Ước em có một người bạn trai để chia sẻ những lúc buồn vui... - Anh nghĩ chúng là là những kẻ duy nhất cô đơn trên thế giới này, chúng ta chẳng bao giờ hẹn hò cả, ngoài việc suốt ngày đi lang thang trong công viên ngắm sao....Việt đáp lại chán nản Cả hai im lặng một lúc lâu - Này! Em có một ý kiến, hãy chơi một trò chơi đi! -Linh nói - Trò chơi gì cơ??? - Uhmm, thì cũng đơn giản thôi, anh sẽ là bạn trai của em trong 100 ngày, và em sẽ là bạn gái của anh trong 100 ngày...anh nghĩ sao?? - .....Được thôi....dù sao thì mấy tháng tới anh cũng không có kế hoạch gì cả -Việt trả lời - Hì hì, nghe như có vẻ anh đang mong đợi một điều gì đó, vậy thì hôm nay sẽ là buổi hẹn đầu tiên của chúng ta...Thế anh muốn đi đâu nào?? - Em nghĩ sao về một bộ phim! Bạn anh nói là nó vừa đi xem một bộ phim rất hay với bạn gái nó, hay mình đi xem thử nhé, xem trình độ nghệ thuật của thằng này đến đâu... - Anh còn chờ gì nữa, mình đi thôi, cũng sắp hết ngày rồi còn đâu Linh và Việt đi xem phim....buổi hẹn hò đầu tiên không có gì đặc biệt. vì cả hai vẫn còn ngại....Tất nhiên, từ bạn thân nhảy sang người yêu chỉ sau 5 phút và vài câu nói bâng quơ. Ngày thứ hai họ đi xem ca nhạc với nhau...Việt mua cho Linh một con gấu bông rất xinh...... Ngày thứ ba Linh rủ Việt đi mua sắm cùng với mấy người bạn, cả hai ăn chung một cây kem, và bạn của Linh không khỏi ngạc nhiên....mọi chuyện đến quá nhanh...lần đầu tiên họ ôm nhau Ngày thứ sáu, cả hai leo lên một ngọn đồi và ngắm mặt trời lặn...Khi màn đêm buông xuống, ánh trăng bao trùm con đồi, Việt bảo Linh nằm ngắm sao, vì hôm nay trời rất nhiều sao....Một ngôi sao băng bay qua...Linh ước.... Ngày thứ 25, họ đi chơi trò chơi cảm giác mạnh, chẳng may trong lúc sợ hãi, Linh túm nhầm một ai đó và hét lên.....lúc phát hiện ra cả hai phá lên cười và xin lỗi ông bác "may mắn" nào đó.. Ngày thứ 67, khi vừa đi ăn xong, qua một ngôi nhà mà lần trước bạn của Linh nói có một bà thầy bói hay lắm...Linh rủ Việt vào xem thử...Bà ta nói với cả hai: "các cháu hãy giữ gìn và trân trọng những giây phút hạnh phúc các cháu đang có"....rồi bỗng nhiên có giọt nước mắt lăn trên má bà Ngày thứ 84, cả hai đi biển....họ trao nhau nụ hôn đầu tiên, dưới ánh mặt trời nóng bỏng Ngày thứ 99, Việt nói chỉ muốn có một ngày đơn giản....Việt đèo Linh đi loanh quanh, và vào công viên, ngồi trên cái ghế đá mà họ vẫn thuờng ngồi mỗi khi đi lang thang ngắm trăng sao....Lúc đó đã là hơn 12h đêm 1h23 - Em khát quá-Linh nói - Em ngồi chờ ở đây nhé, anh đi mua cái gì uống..Em thích gì nào?? - Mua cho em một chai nước khoáng đi 1h45 Linh ngồi chờ Việt đã quá 20 phút, Việt đi vẫn chưa về.........Một ai đó chạy đến chỗ Linh: - Này em, vừa rồi ở ngoài kia có một người bị ôtô đâm khi đi ngang qua đường, nếu anh không nhầm thì đó là bạn của em Linh chạy đi theo anh chàng lạ, đến một chiếc xe cứu thương...Linh thấy Việt mặt đẫm máu, tay cầm một chai nước khoáng....Linh lên xe và đến bệnh viện với Việt.........Linh ngồi ngoài phòng cấp cứu hơn 5 tiếng đồng hồ 11h51 trưa Ông bác sỹ đeo cặp kính trắng bước ra. - Tôi xin lỗi, nhưng chúng tôi đã làm hết sức mình. Chúng tôi tìm được một lá thư trong túi áo của anh ấy. Bác sỹ đưa bức thư cho Linh và dẫn cô vào thăm Việt, vì hơn ai hết, ông biết đây sẽ là lần cuối Linh có thể nhìn thấy Việt. Việt nhìn rất yếu nhưng khuôn mặt của anh ấy có một cái gì đó thanh thản....Linh bóc bức thư ra và đọc Linh à, vậy là 100 ngày của chúng ta đã hết rồi nhỉ. Anh rất vui khi có em ở bên những ngày vừa qua, và những gì em làm đã mang lại hạnh phúc cho cuộc đời anh. Anh nhận ra rằng em là một cô gái rất dễ thương, cho dù anh đã nhắc bản thân anh rất nhiều lần là không được nghĩ đến gì khác ngoài một trò chơi. 100 ngày hạnh phúc cũng sắp qua, nhưng anh vẫn muốn nói với em một điều...anh muốn làm bạn trai của em mãi mãi, anh muốn em luôn ở bên anh. cho anh những ngày hạnh phúc. Linh, anh yêu em!!! 11h58 Việt à...- Linh bật khóc-....Anh biết em đã ước gì khi em nhìn thấy sao băng không..Em cầu cho em có thể ở bên anh mãi mãi, em biết 100 ngày đã trôi qua, nhưng...nhưng anh không thể bỏ em..Em yêu anh...hãy quay về với em đi...Em yêu anh... Đồng hồ chỉ 12h chiều....tim của Việt ngừng đập....và đó là ngày thứ 100...!
Trang chủ : http://koolsfm.co.cc
Diễn Đàn : http://koolsfm.co.cc/4rum
Blog : http://koolsfm.blogspot.com

[Kool's FM Online]1000 Con Hạc Giấy - Story Ngắn

[Kool's FM Online]1000 Con Hạc Giấy - Story Ngắn
Nguồn : Tamtay.vn
Reader : Kool

Mirror Link : http://www.youtube.com/watch?v=YlG9avP40CE
Download Mediafire.com ~ Checked : http://www.mediafire.com/?byfj3az9b74nk3k


[Kool's FM Online]1000 Con Hạc Giấy - Story Ngắn
Sự hiểu lầm có thể làm cho con người ta mất đi vĩnh viễn 1 thứ gì đó mà ta rất yêu quý, để rồi, khi nhận ra thì đã quá muộn... Có một chàng trai đã gấp 1.000 con hạc giấy tặng người anh yêu. Mặc dù lúc đó anh chỉ là một nhân viên quèn trong công ty, tương lai chẳng có vẻ gì sáng lạn nhưng họ vẫn luôn rất hạnh phúc bên nhau. Rồi cho đến một hôm người yêu của anh nói rằng nàng sẽ đi Paris, sẽ không bao giờ còn có dịp gặp lại anh nữa. Nàng rất lấy làm tiếc về điều này và an ủi chàng rằng rồi nỗi đau của chàng cũng sẽ trở thành dĩ vãng. Hãy để cho nó ngủ yên trong ký ức của mỗi người. Chàng trai đồng ý nhưng trái tim tan nát. Anh lao vào làm việc quên cả ngày đêm, cuối cùng anh đã thành lập được công ty của riêng mình. Nó không chỉ giúp anh vươn đến những điều mà trước đây vì thiếu nó mà ngưới yêu đã rời bỏ anh, nó còn giúp anh xua đuổi khỏi tâm trí mình một điều gì đó của những tháng ngày xưa cũ. Một ngày mưa tầm tã, trong lúc lái xe, chàng trai tình cờ trông thấy một đôi vợ chồng già cùng che chung một chiếc ô đi trên hè phố. Chiếc ô không đủ sức che cho họ giữa trời mưa gió. Chàng trai nhận ngay ra đó là cha mẹ của cô gái ngày xưa. Tình cảm trước đây anh dành cho họ dường như sống lại. Anh chạy xe cạnh đôi vợ chồng già với mong muốn họ nhận ra anh. Anh muốn họ thấy rằng anh bây giờ không còn như xưa, rằng anh bây giờ đã có thể tự mình tạo dựng một công ty riêng, đã có thể ngồi trong một chiếc xe hơi sang trọng. Vâng, chính anh, chính người mà trước đây con gái họ chối từ đã làm được điều đó. Đôi vợ chồng già cứ lầm lũi bước chậm rãi về phía nghĩa trang. Vội vàng, anh bước ra khỏi xe và đuổi theo họ. Và anh đã gặp lại người yêu xưa của mình, vẫn với nụ cười dịu dàng, đằm thắm nàng từng đem đến cho anh, đang dịu dàng nhìn anh từ bức chân dung trên bia mộ. Cạnh cô là món quà của anh, những con hạc giấy ngày nào. Đến lúc này anh mới biết một sự thật: nàng đã không hề đi Paris. Nàng đã mắc phải căn bệnh ung thư và không thể qua khỏi. Nàng đã luôn tin rằng một ngày nào đó anh sẽ làm được nhiều việc, anh sẽ còn tiến rất xa trên bước đường công danh. Và nàng không muốn là vật cản bước chân anh đến tương lai của mình. Nàng mong ước cha mẹ sẽ đặt những con hạc giấy lên mộ nàng, để một ngày nào đó khi số phận đưa anh đến gặp nàng một lần nữa, anh có thể đem chúng về bầu bạn. Chàng trai bật khóc. Chúng ta cũng vậy, như chàng trai kia, cũng chỉ nhận ra giá trị lớn lao về sự có mặt của một người mà cuộc đời đã ban tặng cho cuộc sống của chúng ta khi một sáng mai thức giấc, người ấy đã không còn ở bên ta nữa. Có thể họ đã chẳng yêu bạn như cách mà bạn mong đợi ở họ nhưng điều này không có nghĩa rằng họ không dâng hiến tình yêu của họ cho bạn bằng tất cả những gì họ có. Một khi bạn đã yêu, bạn sẽ mãi mãi yêu. Những gì trong tâm trí bạn có thể sẽ ra đi, nhưng những gì trong tim bạn thì mãi mãi ở lại.
Trang chủ : http://koolsfm.co.cc Diễn Đàn : http://koolsfm.co.cc/4rum
Blog : http://koolsfm.blogspot.com

Thứ Bảy, 23 tháng 6, 2012

[Kool's FM Online]Nhật Ký Tình Yêu - Phần 2 Ấn tượng đầu tiên

[Kool's FM Online]Nhật Ký Tình Yêu - Phần 2 Ấn tượng đầu tiên...
Nguồn : Vuontinhnhan.net
Reader : Kool

Mirror Link : http://mp3.zing.vn/bai-hat/Kool-s-FM-Nhat-Ky-Tinh-Yeu-Phan-1-Kool-FM/IW8F9ZB0.html
Download Mediafire.com ~ Checked : http://www.mediafire.com/?byfj3az9b74nk3k


Lời tựa: Khi 1 chàng trai yêu 1 cô gái, anh cảm thấy việc nói cho cô gái biết tình cảm của mình sao khó đến thế? Khi 1 chàng trai yêu 1 chàng trai khác, anh còn thấy khó hơn nhiều vì anh đâu biết được người kia có giống mình hay không? Các bạn hãy đọc và chia sẻ kinh nghiệm của mình với tôi nhé !!!
Chapter 2: Một Ấn tượng ( Ấn tượng đầu tiên mới đúng sr )
Thấm thóat cũng đến ngày nộp hồ sơ vào trường mới, tôi cùng mẹ chiến đấu dưới cái nắng nóng như thiêu đốt của hè Hà Nội, cũng may là có quen biết chút chút theo kiểu họ hàng bắn đại bác không tới mà được xong sớm. Tranh thủ lúc mama đang nói chuyện, gửi gắm con zai yêu quái với ông hiệu trưởng khó tính- kẻ mà ai cũng biết là ai đấy, tôi tranh thủ tham quan trường mới tý nào. Nhìn từ ngoài thì thấy trường không có gì đặc biệt, cổng vào thì rõ bé, được cái đồng hồ rất rất to tạo nên sự khác biệt so với các trường khác. Theo như tin đồn của hội bạn cấp 2 thì tất cả các phòng được trang bị camera để giám sát học sinh nhưng khi kể lại cho hội ở nhà thì chả đứa nào tin cả, thằng Kiên thối còn chế giễu như kiểu tôi đang marketing cho trường mình nữa chứ. Tức ói máu, tôi quyết định cá với nó đứa nào thua phải khao cả hội 1 chầu Sao Mai và ăn uống thoải mái. Chính vì thế nên tôi làm 1 vòng để xem thực hư thế nào, tiện thể chụp ảnh làm bằng chứng luôn. Vừa hồi hộp xen lẫn chút ngại ngùng như 1 chú mèo con đang trốn mẹ đi chơi, tôi chạy lên tầng 2 dãy nhà ngoài để tiện quan sát từ trên cao xuống. Nhìn thóang qua, lớp học đầu tiên không có ai nên tôi ghé vào luôn, vừa lôi chú 3200 ra vừa tự nói 1 mình :” Phen này chết mày rồi Kiên ơi” thì bỗng: “Đang làm gì thế em?” 1 tiếng nói lạ làm tôi giật mình suýt nữa đánh rơi cả điện thoại. Cố gắng giữ bình tĩnh, tôi tự trấn an tôi là mình có làm gì xấu đâu, sao phải sợ. Thế là quay lại chỗ tiếng nói phát ra, “quái lạ, làm gì có ai”, vừa nhìn dáo dác tôi vừa nghĩ, chắc nghe nhầm rồi. Thế là lại tiếp tục công việc tìm cái camera, nhưng chỉ mới quay đầu lại thì tiếng nói ấy lai vang lên: “Sao anh hỏi mà không trả lời, kiêu thế à?” Lần này thì chắc chắn không thể nghe lầm được, tôi quay lại chỗ vừa phát ra tiếng nói mà vẫn không thấy ai. “Chết rồi, chắc bị con ma nào chết oan o đây trêu rồi” tôi tự nhủ, thế là vừa lẩm bẩm theo kinh phật học được trong tây du ký xem tuần trước, ( Sắc tức là không,…thụộc mỗi câu đầu, đoạn sau không thuộc), rồi ù té chạy là thượng sách. Nhưng vừa ra đến cửa thì 1 bóng áo trắng từ phía cuối góc lớp bật dậy: “ Ối chạy đi đâu thế, anh ở đây này”. Dừng lại, nhìn kỹ 1 chút thì hỏa ra là 1 anh, có vẻ là học trên lớp đang ngối ở cuối dãy. Dù trông còn ngái ngủ nhưng tôi cũng dễ dàng nhận thấy tên này khá good-looking. Cố lấy lại vẻ cao ngạo hàng ngày, tôi hỏi trống không: “Ủa, từ nãy đến h ngồi đấy à? “Không, anh ngủ chứ có ngồi đâu.” Hắn đáp gọn lỏn. Ra thế, thảo nào mà nhìn lướt qua, tôi không thấy có ai, tôi nghĩ trong 1/1000 giây. “ok”, tôi lạnh lùng. “Em vẫn chưa trả lời anh đấy”, hắn tiếp tục. “trả lời gì cơ?” Tôi ngạc nhiên. “Em đang làm gì thế mà anh nghe thấy cái gì như “chết mày rồi”, bộ sắp đánh nhau à?" “ô hay, kệ tui” tôi đáp lại 1 cách ương bướng. “Em là học sinh mới đúng không?” Hắn không thèm để ý đến câu trả lời của tôi. “chính xác” “Em tên gì thế?” “Trung, sao không ngủ tiếp đi” tôi trả lời và bắt đầu thấy khó chịu vì cách hỏi như tra khảo tội phạm này. “Chào Trung, hoan nghênh em là 1 thành viên mới của ngôi nhà TP này, anh ngủ tiếp đây.” “cám ơn” tôi đáp lễ cho có rồi tự nhủ:“Trời đất, lão này chắc hôm nay mới bị quạt trần rơi vào đầu hay cho nhầm tay vào ổ điện rồi.” Đợi hắn nằm xuống, tôi lại rút điện thoại ra rồi tìm vị trí cái camera ở đâu, quái sao bọn nó bảo ở ngay phía trên bàn giáo viên mà mình không thấy nhỉ, bực quá, thôi kệ đi, chắc là bị lừa, phen này thua chắc rồi. Tôi bỏ cuộc. “Cái camera ở góc phải phía trên đấy em ạ, thấy chưa?” Lại giọng nói đó cất lên. Tôi nhìn theo sự chỉ dẫn đó thì thấy 1 cục gì màu đen có mặt kính gắn trên tường, trông giống cái cục đèn gắn trên xe cảnh sát trên phim “Thi trấn Small Ville” vừa xem tối qua. “ơ, nó là đèn đấy chứ đâu phải camera” tôi nói 1 cách ngây thơ. “trới đất, mấy tuổi rồi em, quê quá” Hắn nói rồi đi ra chỗ tôi đứng. Bây h mới có dịp nhìn kỹ hắn, (trước đó vì ngại nên có dám nhìn thẳng đâu.) Trông hắn cao hơn tôi 1 cách rõ rệt, chắc phải 1m77, 78 gì đó, da nâu bóng giống Cổ thiên lạc quá, mái tóc hơi dài và rối của Harry Potter, đôi mắt nhấp nháy tinh nghịch như kiểu trêu tức tôi, mặc dù rất tức nhưng phải công nhận hắn đẹp trai thật, so với thằng Kiên thì có vẻ chín chắn và nam tính hơn. Tôi nhìn hắn, đứng hình 1s. “Sao miệng há hốc ra thế, anh có phải quái vật hồ Locknét đâu, chắc lần đâu tiên thấy người đẹp trai như vậy à? Hắn shock hàng tôi. “ vâng, không những đẹp trai mà “SÁNG SỦA” nữa”, tôi mát mẻ “còn bé mà đối đáp ghê thật” hắn cười mỉm, để lộ ra 2 lúm đồng tiền làm tôi suýt đứng hình tập 2. “hậu sinh khả úy mà” tôi cố giữ nét mặt khinh khỉnh. “ối, dễ thương mà sao cũng dể nổi nóng thế, về sau mà lấy vợ chắc suốt ngày đánh vợ thôi” Tôi cảm thấy mặt mình nóng lên rất nhanh trước lời khen đấy mặc dù biết chắc là hắn đang xỏ xiên gì mình đây. Đang định đáp trả thì chuông điên thoại reo, hóa ra là mẹ tôi đang tìm tôi để giới thiệu với ông Hiệu trưởng. Tôi chạy vụt ra khỏi lớp học, quên luôn mục đích của mình đến làm gì, chỉ mong sao thóat khỏi chỗ này càng nhanh càng tốt chứ quê quá rồi. “Rất vui được biết em, hẹn gặp sau nhé” Hắn cố gọi với theo. “Có cho vàng cũng không thèm, đúng là đồ hâm, cứ mơ đi” vừa chạy tôi vừa nghĩ. “Nhưng sao hắn biết mình đang tìm cái camera nhỉ, mà hắn đẹp trai quá đi mất, quả là mình không chọn nhầm trường, hehe” tôi tự an ủi bản

[Kool's FM Online]Nhật Ký Tình Yêu - Phần 1 Introduction

Quote:

Part1 này hơi rè rè mọi người thông cảm nhà đang có đám giỗ

[Kool's FM Online]Nhật Ký Tình Yêu - Phần 1 Introduction

Nguồn : Vuontinhnhan.net
Người đọc : Kool


Quote:

Mirror : http://mp3.zing.vn/bai-hat/Kool-s-FM-Nhat-Ky-Tinh-Yeu-Phan-1-Kool-FM/IW8F9ZB0.html

Download Mediafire.com ~ Checked

Lời tựa: Khi 1 chàng trai yêu 1 cô gái, anh cảm thấy việc nói cho cô gái biết tình cảm của mình sao khó đến thế? Khi 1 chàng trai yêu 1 chàng trai khác, anh còn thấy khó hơn nhiều vì anh đâu biết được người kia có giống mình hay không? Các bạn hãy đọc và chia sẻ kinh nghiệm của mình với tôi nhé !!!

Quote:

Chapter 1: Introduction

Câu chuyện dựa trên những tình tiết có thật của 1 người bạn của tôi, nhân vật tôi ở đây chính là người bạn đó, có thể gọi là nhật ký vì nó bắt đầu vào năm 2003 và vẫn còn tiếp diễn…
Note: Chương 1 chủ yếu là để giới thiệu nhân vật, bối cảnh…

Ngày nảy ngày nay, “Mời quý khách nhập số báo danh và mã trường…” Tiếng hộp thư trả lời tự động đều đều từ cái 3200 làm tôi thấy thật hồi hộp bởi vì ngóng mãi 1 tháng nay kết quả tốt nghiệp cấp 2.

“Tổng điếm 56…”, chưa nghe xong hết câu, tôi đã reo lên sung sướng, thế là ngày bước vào cổng trường Trần Phú không còn xa nữa. Lập tức, bỏ dở cả bát bún cá ngon lành, chạy và la hét như 1 thằng điên, tôi thông báo cho hòang thượng và hòang hậu chờ lĩnh thưởng (Ở nhà bố mẹ tôi rất thích được gọi như vậy, lúc nào xin tiền nó mới gọi ).

Đêm đó nằm mãi không ngủ được vì vui và hồi hộp, không biết Trần Phú là trường như thế nào nhỉ, nghĩ lại hồi đăng ký nguyện vọng 1 vào đây mà không phải Việt Đức cũng chỉ vì tin vào lời đồn: TRAI TRẦN PHÚ, GÁI VIỆT ĐỨC. Nằm mãi mà trong đầu vẫn cứ miên man những câu hỏi về trường mới, cuối cùng tôi cũng ngủ được.

Từ lúc bé, tôi đã luôn phấn đấu để cải thiện chiều cao vốn khiêm tốn 1m73, nặng 62 kg của mình. Nhớ hồi lớp 8, cứ 5hkém 15 là đã dạy để 5h là có mặt đầu tiên ở bể 4 mùa Trần Hưng Đạo vào mùa đông. Còn mùa hè cứ 2h chiều Sao Mai thẳng tiến..Bởi thế nên body của tôi cũng không tệ, phải nói là trong số đám bạn thì tôi có vẻ muscle nhất, khuôn mặt không phải là đẹp zai như Brad Pitt nhưng cũng đủ giúp tôi chinh phục bất cứ “em” nào mà tôi muốn. Khổ nỗi, từ lúc 4 tuổi đến bây giờ tôi chỉ có mỗi 1 kiểu tóc đầu cua quen thuộc, tóc rễ tre của tôi là di truyền giống hòang A ma, không lẫn vào đâu được, bởi thế mà sau bao lần củng cố niềm tin để tóc dài là bao lần bỏ cuộc giữa chừng.

Một ngày mới lại bắt đầu như bao ngày khác của lũ trẻ con trong ngõ nhà tôi. Cũng đã gần 2 tháng ăn chơi, nhảy múa rồi chứ đâu ít. 2 tháng qua là nỗi kinh hoàng của các bậc phụ huynh bởi những trò phá làng, phá xóm mà tôi, đứa gần như là ít tuổi nhất bày trò.

“Êu ku, hôm nay có trò gì mới đây? Thằng Kiên thối hỏi tôi

“Hay trưa nay làm tí Half Life, lâu lắm rồi không chơi…” Thằng Hiếu lên tiếng.

“ Thôi, tao chán half life lắm rồi, trò khác đi.” Sơn xì cắt ngang.

Bàn luận chán chê, 3 đứa nó ngóay lại nhìn tôi như thể đang đợi ý kiến cuối cùng. Thực ra tôi đã có trò mới từ lâu nhưng muốn cho các chiến hữu bàn bạc nên từ nãy đến giờ vẫn ngồi im.

“Hôm nay nóng quá, đợi buổi trưa mọi người đi ngủ, hội mình chơi hất nước đê!, mỗi đứa chuẩn bị 1 gáo rồi tự tìm chỗ lấy nước, chỉ được chạy trong ngõ, nói trước chỉ lấy nước sạch, đứa nào lấy nước bẩn cả lũ A lô sô, ok man?” Tôi làm 1 hơi dài.

“ok, thôi, chẳng nhẽ tao sợ mày” 3 đứa nó không hẹn mà cùng hưởng ứng.

Trong 4 đứa con trai chơi với nhau từ nhỏ,thằng Kiên, thằng Sơn lớn nhất, đều hơn tôi 2 tuổi, nhưng tôi toàn gọi mày tao với bọn nó, còn thằng Hiếu thì kém tôi 1 tuổi. Kiên thối là đứa đẹp trai nhất hội, mũi cao, da trắng bóc vì suốt ngày ở trong nhà, nó rất sợ ra ngoài trời vì sợ đen da, có lần vào nhà nó chơi, con bắt quả tang chú dùng Pond’s ban đêm của mẹ. Đến năm lớp 6 mà chú vẫn ị bô. Thằng Sơn thì hiền, thật thà,ít nói, hơi thấp 1 tý, là trung tâm để tôi với thằng Kiên trêu chọc vì chuyên môn mặc quần đùi mà bác gái nó may cho từ cái rèm cửa nhà nó. Trông nó mặc cái áo khuyến mãi của Samsung với cái quần đùi màu tím có hoa là tôi không thể nhịn được cười. Nhưng nó cũng là đứa không thể thiếu vì không hiểu sao, thiếu nó là thấy mất vui thế nào ấy. Đứa còn lại là thằng Hiếu, bé nhất nhưng cũng “thâm nho” nhất, nó ít khi đá đểu thôi chứ cứ cất tiếng là lại có đứa tím ruột. Kiên thối đến lớp 6 còn ngồi bô cũng chỉ vì 1 lần đang ngồi enjoy trong nhà vệ sinh thì bị thằng Hiếu chọc tổ gián ( hồi đấy phần lớn mọi người trong xóm tôi vẫn dung hố xí 2 ngăn, chỉ có mỗi nhà tôi có vệ sinh riêng, sau này xóm mới góp tiền xây lại nhà vệ sinh), thế là không biết bao nhiêu con gián bay ra, chú sợ quá, phi ra ngoài giữa lúc đông người. Cả lũ có 1 trận cười vỡ bụng, còn thằng Hiếu bị tẩn mềm xương. Thành viên cuối cùng là tôi, đại ca chuyên đầu têu bày trò, không biết bao lần bọn nó bị bố mẹ chửi là sao lớn đầu mà để cho tôi chỉ đạo, nghe lời tôi thế. Đến bây h vẫn không hiểu đấy. Nếu như ở Sài gòn có Tứ quái, Đài Loan có F4 thì cách Rốn Rùa, Hà Nội không xa cũng có 4 đứa không chỉ đẹp trai mà còn nghịch ngợm có đẳng cấp.